Lời tự sự đầy ý nghĩa và bài học cho những mẹ sinh 3

Từ đợt biết em chửa ba ?????? là an ủi may mắn có rất nhiều bạn bè người thân cũng như cả những người lạ chưa quen vào hỏi han quan tâm về cảm nhận của em cũng như quá trình em mang thai như thế nào vì đây cũng được coi là trường hợp hiếm gặp.

Em xin chia sẻ là em Mang thai 3 tự nhiên ạ và đều là 3 bé trai, 2 bé cùng trứng 1 bé khác trứng. Nhưng nhìn chung 3 bé vẫn giống nhau nhưng vẫn có nét riêng để bố mẹ phân biệt. Vì sao em lại may mắn có thai 3 tự nhiên? Theo như em được bác sĩ giải thích là vì cơ thể em có buồng trứng đa nang (nang nước) nên dễ rụng trứng chùm và cũng do chồng em nữa ạ.
Lúc thai làm tổ được 5 tuần là em đã đi siêu âm rồi và bác sĩ có khuyên em nên giảm thiểu phôi thai vì giữ cả 3 lại thì sẽ rất khó. Hơn nữa đa thai thì sẽ có nhiều nguy cơ như là : dị tật, sinh non,.. Nghe cũng hoang mang và đắn đo vì thực sự có phải ai cũng được đa thai tự nhiên đâu. Rồi em lại sang tiếp 1 bệnh viện QTe cũng khá nổi tiếng ở HN để ktra lại. Ở đây bsi cũng kết luận em nên giảm thiểu phôi thai : 1 là phôi đơn ,2 là phôi thai đôi. Tuy nhiên cả 2 phôi thai lại đều có nguy cơ : phôi thai đôi tức là gồm 2 bé thì sẽ rất dễ bị dính nhau, hoặc sẽ bị truyền máu sang nhau tức là bé này sẽ hấp thụ hết của bé kia, tăng trưởng ko đồng đều hoặc có khi chỉ có 1 bé phát triển được. Còn phôi thai đơn thì nước ối ít, sợ em bé sống trong đó ko được nuôi dưỡng khoẻ mạnh,,.. Em siêu âm đầu dò và khám 3 lần trong 3 tuần liền 7,8,9 thì bác sĩ vẫn khuyên em nên giảm thiểu 1 phôi thai đi. Nhưng em thực sự đắn đo vì nghĩ các em đều đến với mình, sao nỡ bỏ em nào dù thực sự những nguy cơ bác sĩ vạch ra cực kỳ nguy hiểm và tiêu cực. Sau vài tuần chần chừ thì em cũng quyết định chuẩn bị giảm thiểu phôi thai tại Bv đó vì nếu để quá 10 tuần sẽ ko can thiệp được nữa. Giấy tờ làm xong cả rồi , lịch hẹn sáng mai cũng đã lên. Thế mà rồi về nhà, em bàn với chồng em và mẹ em. Ai cũng có vẻ muốn giữ. Nhưng chồng em cũng sợ nếu giữ thai 3 nguy hiểm cho em khi mang thai nên cũng nước đôi. Còn mẹ e thì bảo e nhờ người quen làm trong viện hỏi xem có chỗ nào bác sĩ giỏi ko để khám lại cho chắc, xem có giữ được không vì tâm lý bà thích đông cháu.

Lời tự sự của mẹ sinh 3
Lời tự sự của mẹ sinh 3

May làm sao em lại có bà chị của bạn thân làm ở Sản TW , nhờ chị giới thiệu cho khám ở 1 bác sĩ C rất nổi tiếng ạ. Mẹ nào bầu hay đẻ rồi chắc cũng biết ( ai có nhu cầu mà chưa biết thì có thể inb e chỉ cho ?) . Khám cho em bác mắng xơi xơi luôn vì sao lại giữ cả 3 thế này , nguy hiểm quá. Nguy cả cho mẹ cả cho con ạ. Vì thai ba thế này thường chỉ đến tầm tuần 20-22 là rất dễ sảy thai, động thai. Nhưng khổ nỗi sau khi khám cho em xong, bác nhăn mặt bảo ” Giờ ko giảm thiểu cũng dở mà giảm thiểu càng dở, động vào chỉ có tạch hết”.. E hoang mang hỏi sao lại thế ạ thì bác chỉ, hiện giờ 2 phôi ở quá sát nhau, giảm cái này ảnh hưởng cái kia, giờ làm thì hỏng cả chùm luôn. Có làm hay ko thì tự em phải quyết định. Em tin bác có kinh nghiệm nhìn nhận nên đánh liều hỏi e có nên giữ lại ko, dù bác nổi tiếng khó tính ý ạ. Thì e thấy mặt bác có vẻ cũng bình thường, bảo là ” thôi thì ý trời”..

Ko biết có phải do thái độ bình thản của bác ko mà cho e niềm tin em nên giữ lại. Vì e nghĩ với 1 bác sĩ chuyên môn như vậy mà thấy bất ổn thì họ sẽ khuyên mình luôn là bỏ đi. Vậy là với sự động viên của gia đình em đã quyết tâm ko giảm thiểu, giữ cả 3 em bé lại. Dù cho trong cả quá trình em mang bầu, ko 1 ai là ko lo các yếu tố rủi ro khi mang đa thai như e đã liệt kê, nhưng chẳng ai dám tỏ ra lo lắng cả.

Còn về phần e thì e nói thật, e luôn cố gắng giữ tâm trạng cực kỳ vui vẻ, không nghĩ đến liệu con mình có bị nguy cơ này nguy cơ kia ko, cứ thế cố gắng từng ngày từng ngày giữ cho cơ thể thật tốt để chống chọi với mọi biến cố có thể xảy ra bất kỳ lúc nào.
Ba tháng đầu em nghén kinh khủng, ko ăn được bất cứ thứ gì luôn, ăn là nôn, chủ yếu là uống đầy đủ các loại thuốc bổ thai :
– Bio island DHA
– Chela Ferr
– Elevit
Qua tháng thứ 4 trở ra thì e có uống thêm Canxi nữa vì nếu ko bổ sung canxi thì mẹ bầu sẽ rất dễ bị chuột rút. Và 1 mẹo là khi bị chuột rút, các mẹ hãy bẻ ngược bàn chân ra phía trước, giữ 1 lúc là hết. Lúc này thì e đỡ nghén rồi, bụng cũng bắt đầu to lên rõ 1 xíu.
Qua tới tháng thứ 5 , bụng e phát triển nhanh kinh khủng dù ở người chửa 1 thì phải 7 tháng trở ra mới thấy thay đổi nhiều.
Qua đến tháng thứ 6 là nhìn em đã rất ì ạch rồi, nhất là vấn đề thở cực kỳ khó khăn, tim đập nhanh , lúc nào cũng thình thịch như vừa chạy marathon í. Ba em bé 2 em nằm ngược 1 nằm xuôi đạp liên tục ko ngơi nghỉ ngày đêm ? vì em này nghỉ lại đến em kia đạp ý ạ . Lúc trồi khu này lúc lồi khu kia, bụng méo xẹo méo xọ

Lời tự sự của mẹ sinh 3
Lời tự sự của mẹ sinh 3

Từ tuần 18-22 là phải đi kiểm tra tiểu đường thai kỳ. Đây quả thực là 1 cực hình í ạ. Em kiểm tra ở BV Lão khoa Trung ương ở Phương Mai, chỗ này ổn, sạch sẽ. Trước ngày đi kiểm tra em phải nhịn đói 8-10 tiếng , đến uống 1 cốc nước đường đặc lạnh ngắt. Giữ được khoảng 30′ thì mắt em hoa, chân tay bủn rủn , nhìn từ màu xanh sang đỏ xong đen, người em xìu xuống may có chồng đi cùng, xong em phun hết ra sàn bệnh viện ☹️ ngại ghê. Nhưng toàn nước đường thôi làm gì có gì đâu. Em ko biết có phải mình em bị khó khăn với việc kiểm tra tiểu đường này ko. Phải đến 3 tuần sau đi ktra lại em cố gắng ngồi thở đều 1 tiếng đầu để không bị nôn mới có thể vượt qua được. Phù. Đến tuần 28 lại đi ktra lần nữa để chuẩn bị tiêm trợ phổi cho các em bé. Cái này cực kỳ quan trọng với các mẹ có nguy cơ sinh non vì hỗ trợ rất nhiều cho hô hấp của các em. Nhiều mẹ chủ quan ko tiêm, bị sinh non mà phổi chưa phát triển nên ko giữ được bé đó ạ ☹️
Rất may mắn là em đã qua được tuần nguy hiểm là từ 20-25 tuần vì rất dễ doạ sảy rồi có khi phải vào nằm viện từ tuần 20 đến lúc đẻ í ạ ?
Từ sau 28 tuần trở ra là em đã siêu ì ạch, khó thở, đùi teo mông tóp như kiểu các em bé lấy hết chất ding dưỡng của mình í, trvia ăn bao nhiêu vào các em hết. Bụng e nhìn buồn cười lắm ? như kiểu khối vuông khổng lồ í ? mấy tuần cuối trước khi mổ, bụng em lúc nào cũng căng rạn như sắp bục í. Chồg e sợ vợ ko chịu được cứ giục em hay đi xem thế nào xin bác sĩ mổ đi.. thế có hâm ko ? trong khi nta phải cố giữ được tuần nào tốt tuần í..
Và rồi cũng đến ngày em đi đẻ..
Mọi việc diễn ra siêu nhanh chóng ko thể lường được chỉ vì e nghi ngờ nhầm bị rò ối huuhu
Và lúc đó là e mang thai được 31 tuần 5 ngày ??

……….
23/06/2017
Hôm đi đẻ sợ thực sự í ạ vì tâm lý chưa chuẩn bị gì .. Đêm hôm trước bụng e cứng đơ đờ đờ, hai bên thành bụng căng cứng hình khối vuông luôn. Cả đêm e trằn trọc ko ngủ nổi vì khó thở, thở gấp tim đập nhanh.. ngồi thì còn đỡ chứ vừa ngả lưng 1 cái là mấy đứa nó như kiểu rướn ko thích í huu làm mình vừa đau vừa tức. Hai bên mạn sườn cảm tưởng như sắp bung ra đến nơi ?.. Xong, sáng sớm 5h hai vc đã lục đục dậy đi ăn sáng để chuẩn bị sang viện khám rồi có gì xin nhập viện nằm luôn theo dõi vì cũng gần vào tuân 32 tuần gần đẻ r,,. Ăn phở chán chê ở Hàng Da đến tận gần 8h mới nhấc máy lên gọi cho chị H để hỏi giờ em đến viện đã mở cửa chưa chị ?chị bảo ôi nghi ngờ rỉ ối thì đến luôn chứ e viện lv lâu rồi mà. Lại ba chân bốn cẳng ì ạch vào luôn khoa cấp cứu.
Em đến một phát, miêu tả tình hình thì được mấy chị y tá cho lên nằm cái giường giống giường đẻ mà bạnh 2 chân ra để chờ bác sĩ vào kiểm tra í. Lúc í e vẫn bình tĩnh lắm, nằm luôn ko căng thẳng gì vì tâm lý cũng nghĩ nta ktra rồi cho nhập viện. Bụng e lúc í thì siêu to rồi nên nằm ngửa có 10 phút thôi mà đau tê tái 2 bên sườn lẫn khó thở . Chờ 1 lúc sau thì có 2 bác sĩ đến kiểm tra và các bác đều kết luận e mở 2 phân rồi chuẩn bị mổ cấp cứu thôi dù ối chưa vỡ và chưa xuất hiện cơn co ? nghe đến quả chuẩn bị bàn 15′ nữa mổ cấp cứu mà thề 2 răng em tự nhiên cứ bập vào nhau, người rét run lên từng cơn , nhất là quả chân cứ thể chập vào nhau liên hồi nhìn đến khổ ☹️ ko hiểu sao lúc í lại run bần bật lên như thế.. có thể do mình chưa chuẩn bị tâm lý là hôm nay mình sẽ phải mổ nên thành ra oằn tà là vằn như vậy ?.. sau khi có lệnh thế rồi thì chị y tá đo nhịp tim để xác định vị trí của 3 em ở đâu xong đánh dấu “X” lên 3 điểm : 2 ngôi ngược 1 ngôi xuôi. Cái này thì siêu âm lần nào bác sĩ cũng nói nên e cũng biết rồi hehe . Rồi em được ngồi vào xe đẩy để chuẩn bị đẩy lên phòng mổ.
Trước lúc lên thì chị y tá kêu em đặt nhanh tên cho 3 bé , đặt tên gì cũng được để họ ghi hồ sơ í. Mà quả thực tâm trạng lúc đấy của em đang siêu hoảng loạn nên e bập bẹ thế nào ra 3 quả tên : Nam , Tú với cả Sơn ?chồng e sau có hỏi sao e lại đọc thế dù trước đấy bàn tên con rồi .. ôi giời lúc í run lên run xuống thở ko ra hơi thì tâm trí đâu mà nhớ nổi.. Thế rồi em được đẩy lên thang máy đi lên tầng mổ, trên đường đi lên e có được gặp chồng , lúc í chỉ có mỗi chồng e và bố chồng vừa đến thôi vì mọi việc được chỉ định nhanh quá mọi người chưa kịp tới. Nhìn mặt chồng em cười hớn ha hớn hở mà nước mắt em cứ trào ra ko phải vì cảm động gì đâu mà vì em sợ quá í ? cảm giác nghĩ mình sắp bị ” banh thịt” thực sự rất thốn luôn..

Lời tự sự của mẹ sinh 3
Lời tự sự của mẹ sinh 3

Cái quãng đường đến phòng mổ sao mà lại gần đến thế.. em cứ mong nó xa xa để em kịp định thần lại cho đỡ hoảng… à mà trước khi vào phòng thì em có nghe lén được là em sẽ được mổ ở phòng gần cửa kính người thân sẽ được đứng đó nhìn nên tâm lý cũng thấy đỡ đỡ sợ.. nhưng đến lúc vào thì nhìn quanh em thấy mọi ô cửa đều bịt kín nên hoang mang cực kỳ.. đúng lúc í thì có người kêu em nằm lên bàn đi, em chỉ thấy khoảng chục người mặc đồ xanh đang đi ngược đi xuôi trong phòng thôi nên cũng ko biết ai với ai bảo gì thì làm nấy thôi.. Thế rồi cũng những bước đi run rẩy đã đưa e lên bàn đẻ.. cảm gíac này chị em nào đi đẻ lần đầu chắc mới hiểu nó đơ đến mức nào huhu.. Nằm ngon lành rồi thì bỗng toàn cơ thể em rét run lên, rét thực sự í ạ, em cảm nhận được tay chân như đóng băng, 2 răng bập vào nhau liên tục đến nỗi khó có thể nói được .. mấy bác mấy chị thấy em cứ rét run lên thì hỏi ” em lạnh à để tắt điều hoà ?”. Em đồng ý ngay nhưng sau đó em vẫn run ko ngừng ) cảm giác ko thể làm chủ được cơn run kèm theo 2 hàng nước mắt cứ chảy vì sợ hãi, sợ cảm giác nằm trơ vơ một mình giữa căn phòng phẫu thuật đầy mùi sát khuẩn và tiếng leng keng của dao kéo . Mắt em nhèo nhoẹt nhìn theo từng người đang chuẩn bị trong phòng. Rồi bỗng 1 người nam ko hiểu bác sĩ hay y tá nhưng nghe giọng trẻ trẻ bảo em là
– ” Banh 2 chân ra đi em”..
Lúc ý em bối rối quá em mới bảo là
– ” Ơ anh ơi em đẻ mổ ạ không phải đẻ thường đâu ạ” ?
Thế là anh ý gằn giọng ” chị này hay nhờ banh ra để tôi đút ống thông tiểu vào “,,hết hồn?.. nhưng lúc ý e cũng ko hiểu thông ống tiểu là kiểu gì nên e cũng run vì dù sao cũng động vào bộ phận nhạy cảm , em đã cố lắm để mở hai chân ra mà càng banh càng ríu ? cứ bập bập như hai môi bập vào nhau í mãi ko mở ra được. Xong em cũng sợ cứ lâu la bị mắng nên cố dùng hết sức bình sinh để chạng được đôi chân ra. Hoá ra thông ống tiểu cũng không có gì đau đớn như em tưởng, chỉ nhói nhẹ 1 cái thôi là xong hehe.
Tiếp mới đến đoạn ngu. Ngu ở chỗ trước hôm đi đẻ em lại lỡ xem cái clip ” Quy trình gây tê màng cứng” nên em biết bác sĩ sắp làm gì em. Đầu tiên là nằm nghiêng, xong co người như con tôm, tay giữ lấy đầu gối, giữ nguyên vị trí như thế thôi là xong, việc sau đó để bác sĩ lo. Đấy, giá như em chưa xem cái clip đấy thì em sẽ không biết là tiếp đó sau lưng mình bác sĩ sẽ cắm 1 quả kim tiêm siêu dài vào sâu trong xương của mình rồi bơm thuốc tê vào thì em sẽ đỡ sợ biết bao nhiêu. Vì biết trước là ngta sắp làm gì sau lưng mình nên lưng em theo phản sợ sợ hãi ko thể hợp tác cong nổi ?bác sĩ vừa chạm tay vào chưa kịp làm gì em đã ưỡn ra rồi. Phải 3 , 4 lần em bị phản xạ rụt người lại thì em cố gắng ôm ghì lấy chân mình, nhắm mắt đầu lẩm nhẩm ” rồi mọi chuyện sẽ ổn, rồi mọi chuyện sẽ ổn” để tĩnh tâm ( câu này em học trong phim “3 Idiots” có hiệu nghiệm phết hay rảnh xem đi hay lắm ? ) . Bắt đầu e thấy có 1 sự nhói nhẹ ở sau lưng, rồi cảm giác ê ê buốt buốt chạy dọc sống lưng rồi bắt đầu em ko thấy đau nữa.. 1 lúc sau em được đặt nằm ngửa . Lúc này bác sĩ kêu em nhấc chân phải lên rồi chân trái lên, em đều không nhấc được, cả 2 chân đều ko có cảm giác gì. Thế là em tự hiểu thuốc đã ngấm rồi vì em chuẩn bị bị mổ huu. Lúc này thì đỡ vơi bớt sợ rồi vì nghĩ sẽ ko bị đau nữa và cũng háo hức vì sắp được gặp 3 em bé .
Em được che 1 cái màn màu xanh đậm ngay trước ngực, tức là ko nhìn thấy phần bụng mình đâu. Em được thoa thuốc sát trùng vì ngửi mùi là em biết, thoa rất nhiều luôn. Rồi em thấy hơi nhói ở phía dưới bụng dưới và nghe tiếng đúng kiểu như tiếng rạch cá í ạ. Em cảm nhận được rõ là em đang bị rạch bụng luôn dù ko đau gì cả nhưng vẫn biết. Khoảng 5 phút sau , em thấy như kiểu bác sĩ thò hẳn tay vào bụng em í ạ, xong móc móc lôi ra rồi hô ” 1 chú đây rồi ” kèm theo tiếng khóc ” Oe Oe Oe” đầy non nớt. Tự nhiên lúc đó e thấy bụng e nhẹ bớt ko còn căng căng nữa và nước mắt thì cứ thế trào ra, em cười không ngừng, vừa cười vừa khóc..
2 phút sau, lại 1 chú được “móc” ra rồi tiếp lại em bé còn lại được “moi” ra nốt sau 2 phút kèm theo tiếng “oe Oe Oe” ầm cả phòng.. Lúc í em cảm thấy bụng nhẹ dã man . Các bé được bế đi cân luôn , chị y tá thông báo cả 3 em mỗi e 1 cân 6 .. rồi bế lướt lướt từng bé ra cho em nhìn . Thấy 3 em bé mặt đỏ gay gắt bé tí tẹo được quấn trong chăn em cảm thấy hạnh phúc lắm , như kiểu mình vừa lập được đại công ý ✌??
Sau đấy chỉ còn lại em và ekip khâu thôi, có 2 bác đứng khâu cho em cùng mấy chiu y tá vui tính hỏi chuyện em xoay quanh chuyện chửa 3 em bé vất vả này kia. Lúc sinh xog cũng là tầm 9h20 rồi thì phải hơn 10h em mới được ra phòg hồi sức . Nằm ở phòng hồi sức một mình 3 tiếng liền. Trong 3 tiếng đó chỉ chờ từng phút một được gặp chồng , gặp bố mẹ , người thân để kể lể hết ra những gì em đã trải qua. Nhưng đã thoát đâu. Không hiểu do tác dụng phụ của thuốc gây tê hay gì mà em nằm trong phòng hồi sức mà run ko thể kiểm soát nổi , người cứ giật bần bật, em được truyền thuốc cho đỡ rồi mà cứ thế run nên lại càng mất sức và lả.. người cứ rung lên ko tự chủ, vừa sợ vừa buồn vì nằm 1 mình , xung quanh cũng toàn mấy chị mấy mẹ vừa đẻ xong đang nằm thiu thiu.
Thế nên mấy anh chồng ở ngoài ngóng vợ thế nào thì cũng ko thể bằng các chị em nằm bên trong ngóng được ra ngoài gặp người thân đâu ạ. Lúc được đẩy ra ngoài nhìn thấy mẹ và chồng đang đứng chờ ở gần thang máy, em chỉ muốn tuôn hết ra 1 tràng cảm xúc của mình từ lúc bị cách ly đến giờ..
Sau đấy em được nằm theo dõi ở viện 5 ngày, 3 em bé thì nằm riêng trong phòng hồi sức , hơn 10 ngày sau mẹ con mới được gặp nhau. Thực sự gian nan nhưng quả thực xứng đáng. Dù lúc mang bầu có vất vả cỡ nào mà ra 1 phát 3 em thế này để bận việc suốt ngày , em cũng nhìn vào để an ủi mình phải cố gắng, thật cố gắng vì các em ❤️

Lời tự sự của mẹ sinh 3
Lời tự sự của mẹ sinh 3

——-//——-

Chăm con cả đêm bây giờ mới mó vào máy thì em lại nhận được kha khá các câu hỏi của các bạn các chị về vấn đề Buồng trứng đa nang (BTĐN) ạ
Vì nhiều người thắc mắc sao BTĐT vẫn có khả năng có con thì e xin giải đáp theo trường hợp của em
Thực sự trước đây từ khi còn con gái , chính xác là từ khi dậy thì thì kinh nguyệt e hoàn toàn ko đều, 1 năm số lần có kinh chỉ đếm trên đầu ngón tay thôi – chắc được 3-4 lần/năm là căng, cách nhau cứ 3-4 tháng 1 lần. Tình trạng cứ thế kéo dài từ lớp 8 đến tận lớp 10. Mẹ e cho e đi khám, siêu âm đủ kiểu thì bác sĩ kết luận e bị ” U nang nước ” và BTĐN , khả năng sau có con rất thấp, chỉ 50/50 thôi. Hồi đấy còn nhỏ nhưng nghe cũng hoảng chứ. Mẹ e cho em uống đủ loại thuốc từ tây đến tàu , cứ nghe đâu mách hay là khám ở đó rồi lại thuốc thang. E nhớ có lần e ra khám ở Đê La Thành, được cắt cho mấy chục thang thuốc bắc. Ngày uống 2 túi sắc sẵn. Cứ liên tục 2 tháng đều đặn. Mà e vẫn nhớ như in cảm giác uống vào là say nhưng e vẫn cố gắng để điều trị đều kinh. Nhưng vẫn vô ích. Sau bao lần kinh nguyệt vẫn loạn xị, vẫn thưa , ko đều. E cũng nản và để kệ. Đến năm 2014 em có đi khám lại ở 1 phòng khám chuyên khoa phụ khoa, kết quả vẫn vậy và thậm chí tỉ lệ còn thấp hơn. Bác sĩ có cảnh báo nếu trước 22 tuổi em ko thể có con thì tỉ lệ sau này có quả thực sẽ rất thấp. Em cũng ko biết số tuổi ảnh hưởng gì đến khả năng thụ thai vì những vấn đề này thuộc về bên chuyên môn. Nhưng nghe thế thì cũng rén. Vì lúc đó e đã 20t r ( e sinh năm 1994) và e cũng ko có ý định kết hôn trước năm 22 tuổi. Sau đấy em cũng để kệ ko điều trị gì thêm và e cũng nói rõ vấn đề này với ny e- cũng chính là chồng bây giờ của em ?
Thì anh có nói không sao cả, e ko có con thì sau mình nhận con nuôi. Dạ vâng mồm nói thế mà đùng 1 phát ông ý ” lừa ” e , “thả” ko để e biết ( như thế nào thì e ko tiện nói kỹ ). Đến lúc có bầu e cũng đau biết đâu.
Chỉ nhớ lúc í là tầm tháng 11 năm ngoái, bụng e đau râm ran như kiểu đến kỳ, thậm chí đau hơn. E cũng nghĩ chắc e sắp bị vì lâu lắm chưa bị. Nhưng thường nếu đau bụng kinh thì chỉ đau khoảng 5 ngày là hết và có kinh. Nhưng 2 tuần trôi qua rồi mà vẫn chưa thấy. Bụng e đau đến mức quằn quại ngất lên ngất xuống. E có uống cả thuốc Dolfenal để giảm đau bụng kinh ( may ko ảnh hưởng đến các bé ) . Uống 4 viên liền. Nhưng cũng ko hết. Nghi nghi thế nào e mới bắt chồng – lúc í vẫn là ny ? đi mua que thử và thấy 2 vạch ?. Tâm trạng của e lúc í cực kỳ hỏang loạn chứ đừng nói vui mừng vì mình đã có con. Vì gia đình e vốn rất nghiêm khắc, e quen ny e nhưng cũng chỉ nhận là bạn chứ đâu dám công khai. Nên nghĩ giờ mà nói e có bầu chắc bị tống cổ ra khỏi nhà mất. Chả bù cho ông chồng e lúc đấy cười ngoác cả mồm mà thực sự mãi sau e mới biết quy trình e bị “gài” thế nào để có 3 thiên thần nhỏ đáng yêu như bây giờ – hoàn toàn bất ngờ luôn ạ.

VẬY – CHỐT LẠI LÀ GÌ?

E nghĩ cái gì mà mình ko nghĩ đến thì nó sẽ đến, cái gì cứ mong ngóng thì mãi chẳng thấy đâu. Việc này hoàn toàn thuộc về mặt tâm lý ạ, mọi người mong muốn có con đừng nên quá gò bó tâm lý là phải có như thế nào, bằng cách nào. Hãy để mọi thứ tự nhiên, cả 2 giữ tâm trạng thoải mái thì e nghĩ tỉ lệ thành công sẽ cao. Và yếu tố bất ngờ cũng góp phần trong đấy đấy ạ ?.

———–///———–
TIẾP ĐẾN
E thấy nhiều người mang bầu uống rất nhiều nước dừa nước mía để mong con sạch con trắng nhé. Điều này thì trước khi e mang bầu và cả trong giai đoạn đầu mang bầu e cũng nghĩ thế. Vậy nhưng hoàn toàn ko hẳn thế đâu ạ.
Việc các mẹ hấp thụ quá nhiều nước dừa nước mía sẽ gây ra tình trạng dư thừa ối, hơn nữa sẽ làm tăng lượng đường trong máu, dễ gây ra tình trạng bị DƯ ỐI dẫn đến SINH NON nhé!
Mấy điều này e ko tự nghĩ ra đâu ạ , e được bác sĩ tư vấn hẳn hoi vì trường hợp của e phải giữ cho thai được càng lâu tuần càng tốt. Vậy nên các mẹ cố gắng 1 tuần uống 1 – 2 lần thôi nếu háo quá. Còn sau 33w – 34w thì ăn uống thoải mái ạ vì lúc này là giai đoạn hoàn thiện của con, các bé sẽ cần rất nhiều chất đấy ạ.

Các mẹ nên áp dụng quy tắc tránh xa 3 loại thực phẩm trắng , đó là : đường, muối và mỡ động vật . Không chỉ đường phải ăn ít mà nuối cũng ko nên lạm dụng nhiều vì dễ gây bệnh cường giáp , cũng khá nguy hiểm ạ.
Các mẹ có bầu nên chăm ăn : củ đậu, miến rong, ăn vặt các loại hạt như macca, óc chó chứ đừng ăn bim bim ạ ? e sẽ post luôn danh sách những thứ cần ăn cho các mẹ nào muốn tham khảo thì tham khảo qua ạ.
À thêm nữa, em xin cực kỳ nhắc nhở các đấng ông chồng khi vợ mang thai và kể cả khi sinh xong, tâm lý sẽ luôn luôn tự ti và chán nản. Vì sao ạ? Dáng xấu, da mụn, tóc rụng, mắt thâm vì thức đêm trông con.. vân vân và mây mây các vấn đề khiến chị em stress và dễ dẫn đến trầm cảm nếu ko được quan tâm. Phụ nữ có bầu và sau sinh cực kỳ nhạy cảm đó ạ nên ko gì qua mắt được họ đâu. Các anh phải nên biết cảm ơn người phụ nữ của mình mang trên mình khối lượng lớn thế nào, việc nằm việc thở khó khăn ra sao. 9 tháng 10 ngày chứ ít gì đâu cứ khệ nệ ôm cái bụng bầu, mặt mũi thì hốc hác xấu xí, ko thì cũng béo phì béo nộn nhưng chỉ với mục đích sinh thành ra những em bé khoẻ mạnh. Các anh có vợ bầu vợ đẻ cằn nhằn mình suốt ngày thì nên cảm thấy vui đi ạ vì 1 số mẹ bầu mẹ sau sinh cứ im ỉm buồn thui thủi 1 mình rồi đến lúc bùng phát ra lại cực kỳ nguy hiểm đấy ạ.
Vợ có cằn nhằn thì nên bình tâm mà nghe, vợ sai thì giải thích. Vợ đúng thì rút kinh nghiệm và kiểu gì vẫn cứ phải là nhường vợ yêu vợ chiều vợ. Đời người con gái đánh đổi sức khoẻ, nhan sắc để cho ra những đứa con nối dõi y xì các anh chồng mà lại ko thể yêu chiều vợ thì chán quá ạ ? các bố hãy tâm lý lên vì em bé trong bụng cũng biết bố có yêu mẹ ko đấy. Cảm xúc của người mẹ trong lúc mang thai sẽ quyết định tính cách sau này của các con. Đừng khiến mẹ bầu cái giận và rơi nước mắt nhé ☹️ nguy hiểm lắm đấy ạ. Đừng để vợ 1 mình, tủi thân và chán nản nhé. Dù có bận bịu đến đâu cũng hãy luôn mỉm cười và khen vợ đẹp , điều đó khích lệ tinh thần va đánh trúng tâm lý mẹ bầu cần lắm luôn đấy ạ!

Em cảm ơn mọi người rất nhiều về những lời chúc lời động viên ❤️ và có rất nhiều cmt hỏi e nhưng e ko thể đọc hết được e ko load được và ko có tgian đọc kỹ cmt nên ai có nhu cầu hỏi gì e thì inb e nhé e biết e sẽ tl ❤️

Nguồn: Facebook Hà Linh 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Call Now Button